Giọt rơi tí tách hiên ngoài
Âm thanh ngày ấy dấu hài ..niềm riêng
Sao mà dậy sóng triền miên
Saigon năm tháng một miền lặng xưa
Đời trôi bến đợi xa đưa
Tình riêng ai biết ai thừa lãng quên
Chờ người bến đợi khắc tên
Cơn mưa ngày ấy thiền quyên…THỞ DÀI
Nhà nàng thuở ấy còn đây
Một dòng kỷ niệm đong đầy sao quên! Hoàng Châu - Học Sinh Gia Long
Bút tranh vẽ nét một nền
Xanh xưa kỷ niệm đặt tên “luyến về “
Hàng cây xanh ngát hương thề
Cao cao cửa sổ …..ai đề câu thơ !
Xuân xanh áo lụa hồng tơ
Những chiều mộng mị thần thờ gió xuân
Lầu cao mơ mộng tình quân
Mắt nàng đăm đắm bần thần dệt duyên
Môi hồng má thắm uyên uyên
Rồi thôi…phận gái thiền quyên ấy mà
Luyến thương ngày ấy nay xa
Chân trời kỷ niệm còn ta với người
Hồn thơ lắm lúc chơi vơi
Họa ký ghi lại một đời tha hương
Ai về bến ấy …..sông Tương
Người xưa còn nhớ phố phường nhớ vương
Làm thân lữ khách tha phương
Lam chiều khói tỏa mắt sương ..ướt chiều !
Em trở lại vườn xưa
Chỉ mỗi mình riêng bóng
Nắng xuyên kẻ lá thưa
Mỏi mắt buồn trông ngóng
Người ta không trở lại
Chắc cõi xa vẫn nhìn
Mím môi mà ứa mãi
Lỗi hẹn một cuộc tình
Em cứ nhìn ngây ngất
Dẫu biết giờ bơ vơ
Vì sao rơi rụng mất
Đành tìm lấy trong mơ
Người xa năm tháng cất
Nghẹn lời buổi chia phôi
Đêm ngày mưa lất phất
Sắc tím cuộc đời trôi
Kỷ niệm đành chôn chất
Bây giờ cứ lững lờ
Tựa mình đi chân đất
Tìm lạnh một vần thơ
Mây sao mà rách nát
Nên em mãi thần thờ
Nghe tim mình xây sát
Nhoi nhói không giả vờ
Nếu còn có….
Tìm nhau em biết tìm đâu
Vườn xưa hoang vắng cây sầu mọc giăng
Còn đâu một thuở tung tăng
Lá rơi..rụng xuống lại ngăn lối vào
Nếu còn có một ước ao….
Nghẹn ngào em nói.. lệ trào thâu canh!
Nếu còn gặp lại tình anh
Nắm tay không lạc níu nhành nhân nguyên
Tơ Hồng chỉ nối se duyên
Chắc bền không dứt chim quyên hót ngày
Không là bói cá loay hoay
Dõi trông ngóng mãi không may mắn gì
Phố núi
Bây giờ nhạt nắng đã xa thu
Phố lại buồn vương chút khói mù
Dốc núi cheo leo cùng ẩn tỏa
Cây rừng lộng gió tiếp lời ru
Buông trôi phím nhạc đàn rơi nốt
Cố giữ bài ca chẳng thiếu từ
Khúc hát ân tình đời viễn xứ
Còn đây miết mãi mặc cho dù
. . tím mờ áo em
Nhớ nhau không mà lệ thắm đường dài
Bao mùa lá đỏ người xa mất rồi
Hẹn nhau chi .. mà câu thề đã lỗi
Rừng phong thu đỏ..tím mờ áo ai
Nhớ nhau không mà..bóng ngã ngày dài
Se sắc màu pha chế nỗi lòng vay
Thu vàng võ ..thay màu thu lá đỏ
Thuở hẹn hò ..bây giờ mi mắt cay
Em vẫn còn đây không thay màu áo
Sợ thay màu mình sẽ lạc mất nhau
Cho thêm nhung nhớ những chiều qua ngõ
Thuở ngại ngùng …ánh mắt chỉ vội trao
Đường xưa lối…con dốc giờ đã ngược
Em mệt rồi ..chân mỏi gối đơn côi
Ráng chiều…rừng phong dội lên sắc áo
Rừng phong thu đỏ..tím mờ áo em
Sương mù giăng lối
Nao nao bối rối
Một cõi mênh mông
Vài câu vô hồn
Bất chợt tan tác
Chờ mây rách nát
Chở nhớ vào đông
Em không son phấn
Nao nao bối rối
Một cõi mênh mông
Vài câu vô hồn
Bất chợt tan tác
Chờ mây rách nát
Chở nhớ vào đông
Em không son phấn
Đếm mùa phân vân
Nỗi niềm ai thấu
Lặng một chiều tâm!
Xem thêm tại chauhoanganh.blogspot.com
Những Khung Buồn Không Tên - Hoàng Châu - Phần 1
Những Khung Buồn Không Tên - Hoàng Châu -Phần 2